Có Phải Nên Gây Nên Áp Lực Luyện Viết Chữ Đẹp Thanh Thoát Với Các Bé khi Chưa Đi Học
lúc cháu tôi vào lớp một gia đình khôn cùng lo lắng cho cháu về quá trình luyen viet chu dep, phụ huynh và không và đều muốn cho cháu tới những trụ sở để có thế luyen chu dep một cách hoàn hảo nhất, tuy nhiên gia đình cũng có khá nhiều băn khoăn có nên phải cho cháu đi học sớm để rồi cháu chịu sức ép của học tập.
Dây cũng chính là một trong song lo lắng của không ít gia đình có con nhỏ lúc mới được chuẩn bị vào lớp một , việc luyen viet chu dep của những cháu là 1 điều tương đối tốt, song cần phải cho các cháu hoc viet chu dep có khóa học, cần có giờ giấc nghỉ ngơi lý tưởng và đặc biệt hơn không để các cháu có sức ép lớn, điều đó sẽ gây nên cho các cháu chán nản trong việc học tập về sau.
Cũng trọng yếu như thế khi cháu tôi vào lớp một. Xin nói ngay rằng bé Ngọc nhà tôi có cái may là không cần rơi vào tình huống “trái tuyến”, cũng không thuộc diện “nhập cư” thiếu giấy tờ hợp thức thành ra nằm trong danh sách vào trường tiểu học không xa nhà; chẳng phải nên lo chạy trường chạy lớp gì cả! Nỗi lo đưa đón cháu đi học luyen viet chu dep có phần nhẹ nhàng gánh so cùng với rất nhiều gia đình khác bởi vì khi nào ba, cha mẹ cháu bận công tác thì đã có ông, bà đang nghỉ hưu sẵn sàng phụ cho 1 vài buổi. Cái lo lớn nhất và được đàm đạo rất nhiều nhất là có cần cho cháu học luyện viết chữ đẹp lớp 1 trước lúc vào lớp một chăng? Ba cháu thì cực lực bài bác chuyện học thêm, học trước: “Mới lớp một mà bắt con học chi rất nhiều. Nhồi nhét lắm chỉ sớm lão hóa đầu óc!”. bên cạnh đó cha mẹ cháu cả quyết: “Anh xem cả lớp lá khá nhiều cháu học trước cả năm. Rồi con chị Tư đấy, không cho con học trước tới lúc vào học chính thức thì bơi đuối sức luôn, cả mấy tháng sau mới theo kịp bạn!” rốt cuộc, kinh nghiệm đắt giá của chị Tư đã thuyết phục được cả nhà: cháu Ngọc được cho học trước với một cô giáo gần nhà, một tuần 2 buổi, mỗi buổi 2 giờ đồng hồ hoàn thành quá trình từ lớp mẫu giáo về. Cả ba tháng trời tập tô, tập viết nét thẳng, nét cong, tập đánh vần...
Ấy thế tuy nhiên trong buổi họp bố mẹ trước ngày khai trường một số hôm, cô giáo chủ nhiệm vẫn còn khẳng định: “Các cháu không cần phải học luyen viet chu dep trước vẫn theo được chương trình. phụ huynh cứ yên ổn tâm”. Ba cháu cứ nửa tin nửa ngờ. song thực tế diễn ra rồi sau đó hai tuần đã làm Anh chị em tin chính mình đúng. Cái vốn liếng học trước của bé Ngọc đã bị ngốn hết sức nhanh bởi tốc độ học ở trường qua vùn vụt, cứ mỗi càng ngày càng bài tiếng Việt, chỉ trong khoảng ba tuần sau thì cạn. Vậy là ba má cháu khởi đầu cuộc chạy đua với những cách thức luyen chu dep lop 1. buổi tối, sau giờ đồng hồ ăn và nghỉ ngơi thoải mái, cha mẹ cùng học với con; gặp lúc con bé mỏi mệt hoặc ham mê chơi, trở chứng “câu giờ” (trẻ con mà!) là hai bố mẹ con vật vã đến tầm khoảng 9 giờ mới đi ngủ. Chuyện học trước, không dám bảo rằng cô giáo đã nói dối, chỉ tin là cô nói theo bài bản lý thuyết thôi. 1 khúc dạo đầu chẳng mấy hoặc ho của bản trường ca học thêm, học trước ở xứ mình!
“Sao ngành giáo dục không nới tiếng vào học cho những cháu thêm 20 hay 15-20 phút nữa, cùng lúc rút không dài tiếng ăn và ngủ trưa tương đối dài ở lớp (thường kéo từ 11 tiếng đến 13 giờ đồng hồ 30)?”. thay đổi 1 thói quen rất khó tuy thế bởi sức khỏe và sự phát triển lành mạnh của con cháu bản thân mình thì cực đáng nên phải thay đổi, đừng để nên phải tiếng là là “đánh cắp giấc ngủ của trẻ thơ” như khá nhiều người từng gay gắt lên giờ. nói chuyện giờ giấc mới thấy thương lũ nhóc: trẻ con phải cần ngủ không ít để tăng trưởng lành mạnh, ở độ 6 tuổi ít nhất phải ngủ được 11 giờ, theo các khám phá khoa học. thế mà trường bé Ngọc đúng 7 giờ kém 15 là đóng cổng, chế biến vào học, có nghĩa là cháu nên phải thức dậy từ lúc 6 tiếng (cũng có một vài trường đóng cổng muộn hơn, đến 7 giờ).
tội nghiệp những cháu hoc viet chu dep, cháu bị đánh thức dậy mắt nhắm mắt nhắm mũi mở, được ba ủ ấp vội vào bồn cầu đánh răng, chải đầu và thay y phục chừng 20 phút, trong lúc ba má cháu nhét gói xôi hay khúc mì vào ba lô để ăn sáng khi ra chơi, rồi... a lê hấp cha chở con gái còn đang gà gật đến trường. Xót ruột, bà ngoại và bố mẹ cháu hoặc kêu than: “Sao ngành giáo dục không nới giờ vào học cho các cháu thêm 20 hoặc 30 phút nữa, cùng lúc rút ngắn luyen viet chu dep giờ ăn và ngủ trưa khá là dài ở lớp (thường kéo từ 11 tiếng đến 13 giờ đồng hồ 30)?”. đổi thay một thói quen không dễ tuy thế do sức khỏe và quá trình phát triển lành mạnh của con cháu mình thì rất đáng phải chuyển đổi, đừng để cần phải mang tiếng là “đánh cắp giấc ngủ của trẻ thơ” như rất nhiều người từng gay gắt lên giờ.
Rồi thì mọi chuyện cũng trôi qua tiến trình luyen chu dep. đưa đón, đi về, luyện chữ, tập tham khảo, học trước học sau nhiêu khê nặng nhọc, một hôm đẹp trời bé Ngọc đem cuốn truyện thiếu nhi ra xem thêm thành giờ chậm rãi, rõ rệt làm Anh chị vui khôn cùng. Bé còn khoe với ông bà: “Con đọc được mấy cái bảng hiệu cửa hàng bên kia đường rồi. đấy, bảng này ghi “trạm xá y tế”; chỗ kia là “phở đặc biệt”... đúng không ông bà ngoại?”. Đúng rồi, cháu của ông bà đã sở hữu được 1 chiếc chìa khóa mở dần kho tàng chữ nghĩa, kiến thức; đã mọc lên mắt thêm một lần nữa luyen viet chu dep - nói như những cụ ngày xưa: đã khai tâm, tan vỡ lòng. Nụ mầm xanh nay đã thành cây con vươn thẳng dưới ánh mặt trời nhờ đôi tay chăm bón của thầy cô, ba má và chủ yếu sự cố gắng của các cháu.
Dây cũng chính là một trong song lo lắng của không ít gia đình có con nhỏ lúc mới được chuẩn bị vào lớp một , việc luyen viet chu dep của những cháu là 1 điều tương đối tốt, song cần phải cho các cháu hoc viet chu dep có khóa học, cần có giờ giấc nghỉ ngơi lý tưởng và đặc biệt hơn không để các cháu có sức ép lớn, điều đó sẽ gây nên cho các cháu chán nản trong việc học tập về sau.
Cũng trọng yếu như thế khi cháu tôi vào lớp một. Xin nói ngay rằng bé Ngọc nhà tôi có cái may là không cần rơi vào tình huống “trái tuyến”, cũng không thuộc diện “nhập cư” thiếu giấy tờ hợp thức thành ra nằm trong danh sách vào trường tiểu học không xa nhà; chẳng phải nên lo chạy trường chạy lớp gì cả! Nỗi lo đưa đón cháu đi học luyen viet chu dep có phần nhẹ nhàng gánh so cùng với rất nhiều gia đình khác bởi vì khi nào ba, cha mẹ cháu bận công tác thì đã có ông, bà đang nghỉ hưu sẵn sàng phụ cho 1 vài buổi. Cái lo lớn nhất và được đàm đạo rất nhiều nhất là có cần cho cháu học luyện viết chữ đẹp lớp 1 trước lúc vào lớp một chăng? Ba cháu thì cực lực bài bác chuyện học thêm, học trước: “Mới lớp một mà bắt con học chi rất nhiều. Nhồi nhét lắm chỉ sớm lão hóa đầu óc!”. bên cạnh đó cha mẹ cháu cả quyết: “Anh xem cả lớp lá khá nhiều cháu học trước cả năm. Rồi con chị Tư đấy, không cho con học trước tới lúc vào học chính thức thì bơi đuối sức luôn, cả mấy tháng sau mới theo kịp bạn!” rốt cuộc, kinh nghiệm đắt giá của chị Tư đã thuyết phục được cả nhà: cháu Ngọc được cho học trước với một cô giáo gần nhà, một tuần 2 buổi, mỗi buổi 2 giờ đồng hồ hoàn thành quá trình từ lớp mẫu giáo về. Cả ba tháng trời tập tô, tập viết nét thẳng, nét cong, tập đánh vần...
Ấy thế tuy nhiên trong buổi họp bố mẹ trước ngày khai trường một số hôm, cô giáo chủ nhiệm vẫn còn khẳng định: “Các cháu không cần phải học luyen viet chu dep trước vẫn theo được chương trình. phụ huynh cứ yên ổn tâm”. Ba cháu cứ nửa tin nửa ngờ. song thực tế diễn ra rồi sau đó hai tuần đã làm Anh chị em tin chính mình đúng. Cái vốn liếng học trước của bé Ngọc đã bị ngốn hết sức nhanh bởi tốc độ học ở trường qua vùn vụt, cứ mỗi càng ngày càng bài tiếng Việt, chỉ trong khoảng ba tuần sau thì cạn. Vậy là ba má cháu khởi đầu cuộc chạy đua với những cách thức luyen chu dep lop 1. buổi tối, sau giờ đồng hồ ăn và nghỉ ngơi thoải mái, cha mẹ cùng học với con; gặp lúc con bé mỏi mệt hoặc ham mê chơi, trở chứng “câu giờ” (trẻ con mà!) là hai bố mẹ con vật vã đến tầm khoảng 9 giờ mới đi ngủ. Chuyện học trước, không dám bảo rằng cô giáo đã nói dối, chỉ tin là cô nói theo bài bản lý thuyết thôi. 1 khúc dạo đầu chẳng mấy hoặc ho của bản trường ca học thêm, học trước ở xứ mình!
“Sao ngành giáo dục không nới tiếng vào học cho những cháu thêm 20 hay 15-20 phút nữa, cùng lúc rút không dài tiếng ăn và ngủ trưa tương đối dài ở lớp (thường kéo từ 11 tiếng đến 13 giờ đồng hồ 30)?”. thay đổi 1 thói quen rất khó tuy thế bởi sức khỏe và sự phát triển lành mạnh của con cháu bản thân mình thì cực đáng nên phải thay đổi, đừng để nên phải tiếng là là “đánh cắp giấc ngủ của trẻ thơ” như khá nhiều người từng gay gắt lên giờ. nói chuyện giờ giấc mới thấy thương lũ nhóc: trẻ con phải cần ngủ không ít để tăng trưởng lành mạnh, ở độ 6 tuổi ít nhất phải ngủ được 11 giờ, theo các khám phá khoa học. thế mà trường bé Ngọc đúng 7 giờ kém 15 là đóng cổng, chế biến vào học, có nghĩa là cháu nên phải thức dậy từ lúc 6 tiếng (cũng có một vài trường đóng cổng muộn hơn, đến 7 giờ).
tội nghiệp những cháu hoc viet chu dep, cháu bị đánh thức dậy mắt nhắm mắt nhắm mũi mở, được ba ủ ấp vội vào bồn cầu đánh răng, chải đầu và thay y phục chừng 20 phút, trong lúc ba má cháu nhét gói xôi hay khúc mì vào ba lô để ăn sáng khi ra chơi, rồi... a lê hấp cha chở con gái còn đang gà gật đến trường. Xót ruột, bà ngoại và bố mẹ cháu hoặc kêu than: “Sao ngành giáo dục không nới giờ vào học cho các cháu thêm 20 hoặc 30 phút nữa, cùng lúc rút ngắn luyen viet chu dep giờ ăn và ngủ trưa khá là dài ở lớp (thường kéo từ 11 tiếng đến 13 giờ đồng hồ 30)?”. đổi thay một thói quen không dễ tuy thế do sức khỏe và quá trình phát triển lành mạnh của con cháu mình thì rất đáng phải chuyển đổi, đừng để cần phải mang tiếng là “đánh cắp giấc ngủ của trẻ thơ” như rất nhiều người từng gay gắt lên giờ.
Rồi thì mọi chuyện cũng trôi qua tiến trình luyen chu dep. đưa đón, đi về, luyện chữ, tập tham khảo, học trước học sau nhiêu khê nặng nhọc, một hôm đẹp trời bé Ngọc đem cuốn truyện thiếu nhi ra xem thêm thành giờ chậm rãi, rõ rệt làm Anh chị vui khôn cùng. Bé còn khoe với ông bà: “Con đọc được mấy cái bảng hiệu cửa hàng bên kia đường rồi. đấy, bảng này ghi “trạm xá y tế”; chỗ kia là “phở đặc biệt”... đúng không ông bà ngoại?”. Đúng rồi, cháu của ông bà đã sở hữu được 1 chiếc chìa khóa mở dần kho tàng chữ nghĩa, kiến thức; đã mọc lên mắt thêm một lần nữa luyen viet chu dep - nói như những cụ ngày xưa: đã khai tâm, tan vỡ lòng. Nụ mầm xanh nay đã thành cây con vươn thẳng dưới ánh mặt trời nhờ đôi tay chăm bón của thầy cô, ba má và chủ yếu sự cố gắng của các cháu.

Nhận xét
Đăng nhận xét